Moutain, Hill, Climbing

Vị quê của má

Một buổi cơm trưa ngày mùng 2, năm Covid thứ hai.

Tương hột.

Mình nhớ cách đây hơn chục năm, mỗi lần từ Sài Gòn đi xe đò về quê, ghé ngang chợ Vĩnh Kim để đi đò dọc, hay ghé bến đò ngang Kim Sơn, má sẽ gọi mình và hỏi mày zìa tới đâu rồi?

Xong vừa bước lên bờ, là có Út Lộc hay anh Liêm sẽ đón mình bằng Honda (người ở quê luôn gọi xe máy bằng chữ Honda, mặc dù nó là xe Trung Quốc).

Rồi về đến nhà là đã nghe mùi xào tương hột vang khắp nhà.

Thay đồ xong, rửa mặt cái là nhảy thót lên tấm ván bự tổ chảng, bới tô cơm nóng, múc miếng tương hột ăn với cơm mà ngon muốn xĩu up xĩu down.

Xúc hẵn 2 tô ăn cho đã nư.

Mỗi lần đi lên Sài Gòn, y như rằng sẽ có nửa kí tương xào trong túi đồ ăn.

Mùa cách li thứ hai này, mở tủ lạnh, cũng tìm thấy hương vị quen thuộc của mười mấy năm về trước.

Và cũng như bao lần, mình đã quất 2 tô cơm bự chà bá lửa👦🏿

Mùi mặn mặn như mùi nước mắt kham khổ của má.

Mùi mặn mà của chất đồng quê.

Mùi mặn của tình mẫu tử thiêng liêng.

Cảm ơn bà Sáu.

Thương,

Sài Gòn, 10 July 2021

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s