[Những bước chân bình thản]
Buổi sáng khi sương còn đọng trên lá mạ, ánh mặt trời xứ Thanh còn chợt bừng tỉnh trên mấy ngọn đồi xa.
Chim đã hót, gió đã bắt đầu lay nhẹ mấy lùm tre. Người dân cũng thấp thoáng ra đồng.
Lúa mùa này vừa trổ đòng, thoang thoảng mùi thơm nhẹ. Một màu xanh phủ đầy thôn xóm bình yên. Ở đây không có nhiều ruộng bậc thang. Chỉ có từng dãy đồng xếp san sát nhau, cách nhau một cái bờ đê bằng gang tay, um tùm đầy cỏ dại.
Cái đẹp của lúa đương thì e ấp, bẽn lẽn nhưng kiêu sa. Cái màu vàng của vỏ, kết hợp với cái màu trắng của hoa lúa trên một nền màu xanh tạo nên một bức tranh dễ chịu đầy hương đồng quê miền sơn cước.
Ai đến Pù Luông mà chưa từng vào mùa lúa, nhất là lúa trổ đòng thì nên một lần thưởng lãm.
Bắt một chiếc ghế tre trên cái sàn gỗ hướng ra cánh đồng, phóng tầm mắt ra xa, chập chùng núi & rừng. Mùi núi rừng kết hợp mùi sương mai, mùi của lá mạ, mùi của lúa. Và cả mùi của sự bình yên.
Trải một chiếc thảm, bình an, vững chãi theo từng nhịp thở cùng đất trời.
Bước từng bước thật nhẹ qua từng bờ đê, cảm nhận sức sống mãnh liệt của lúa, của bọn cỏ dại dưới chân và cả con người thân thương ở đây.
Ta cảm thấy bé nhỏ giữa một trời Pù Luông rộng lớn mênh mông.
Ta cảm thấy biết ơn khi bưng một bát cơm đầy trắng trẻo, thơm tho.
Ta cảm thấy hạnh phúc vì có những chốn bình yên để có thể quay về trú ngụ.
Om shanti Shanti Shanti.
Viết cho Pù Luông,
Tiền Giang, 21/05/2023