Moutain, Hill, Climbing

Lời thì thầm của gió

Lâu lắm rồi mới quay lại cung Tà Năng- Phan Dũng.

Quyết định đi mình ênh và không rủ ai. Đôi khi, mình khuyên các bạn nên thử nhé!

Mang một ít quần áo nhẹ, một tâm thế rộng mở, một nụ cười và tất nhiên một đôi giày phù hợp vì bạn phải leo lên dốc, xuống dốc hơi nhiều đấy!

Buồi sáng nhẹ nhàng, tung tăng qua từng bình nguyên gió nhẹ, ngắm đàn bò ung dung gặm cỏ bên đường. Chúng béo tốt và nhởn nhơ. Cỏ mùa này còn xanh, đôi chỗ đã trổ bông, làm hồng hết một khoảng trời. Rặng thông nhấp nhô, mơn mởn.

Những con suối nhỏ, nước chỗ vơi chỗ đầy. Nhớ 6 năm trước cũng trên cung đường này, cả đám đau đầu vì không có một giọt nước suối để tắm. Đành chia nhau từng miếng khăn giấy ướt.

Bước vào lòng của một khu rừng rậm, gió thổi, thông reo và thở dốc. Đúng nghĩa thở dốc là thở vì những con dốc. Có bao nhiêu đâu, chắc chừng 30-45 độ nghiêng thôi.

Thông mùa này chưa ra quả nhiều, lát đát vài trái vì gió mạnh nên rụng bên vệ đường.

Nhựa thông ứa ra, thoang thoảng quyện vào gió, bay khắp rừng già.

Qua một con dốc, một khoảng trời rộng lớn mở ra. Từng ngọn đồi chập chùng, uốn lượn. Gió thực sự bắt đầu là cơn ác mộng cho người lữ hành. Qua từng con đường men theo triền đồi, tay chân cũng run rẩy theo từng cơn gió thốc. Đi hết một đoạn thật dài và thật cao, ngoảnh đầu nhìn lại, lòng bồi hồi pha lẫn chút tự hào. Quào, thấy cũng không khó lắm sau khi chinh phục thành công tụi bây!

Rồi mỉm cười, tiếp tục…leo dốc. Tự dưng ngân nga một bài hát quen “ta lần mò leo mãi, không qua được vạch sầu, thấy toàn là sỏi đá…”

Thây kệ. Leo tiếp!

Đi qua chỗ xưa camping, thấy bồi hồi dễ sợ. Nghĩ lại sao mình phục bản thân ghê. Từng đoạn đường đã qua trên cung này, mình đều nhớ rõ mồn một. Khúc cua này từng chụp hình kiểu này, khúc dốc kia từng nắm tay lôi con bạn lên dốc. Mỉm cười nhớ lại một bộ phim đầy cảm xúc.

Buổi chiều ở lán trại, khuất dưới một cái ngả rẽ của một ngọn đồi thấp giúp chắn gió một phần. Từng chiếc lều đã được set up sẵn, gọn gàng và sạch sẽ.

Tắm táp, nhâm nhi một tách trà, ngắm gió và hoàng hôn buông xuống.

Trải chiếc thảm xinh, nhẹ nhàng, an yên trên từng chuyển động. Cảm giác yêu thương bản thân, nuông chiều bản thân dâng tràn. Tiếng thông reo, tiếng lách tách của củi, quyện vào nhau tựa một bài hát mantra dắt dìu từng động tác yoga trên thảm, giữa núi rừng hùng vĩ. Cảm ơn cuộc sống đẹp đẽ này biết bao.

Khi hoàng hôn đã tắt, gió bắt đầu nổi lên mạnh mẽ. Cảm nhận nóc lều bị giật khỏi, bay tận đến ngọn cây thông.

Quây quần bữa tối đầy năng lượng, uống một li amakong mang từ Cần Thơ, hát mấy bài ngợi ca cuộc sống, ngợi ca sức trẻ của mình ngày hôm nay.

Bên đống lửa đầy mùi khói thông, trải tâm tư về cuộc sống, nhâm nhi chút rượu, nói vài điều tử tế, thật lòng, đôi lúc, khép miệng, lắng nghe, nhìn xa xăm. Ngắm nhìn những đôi mắt trẻ, sáng tươi, nhấp nháy bên ánh lửa. Cầu mong mọi sự hanh thông như những gì mình đã chọn, đã quyết tâm, đã dấn thân.

Đêm ấy, là một đêm không ngủ được.

Vì gió, vì chỗ lạ. Và vì những hoài niệm không tên.

Chuyến đi kết thúc bằng một trải nghiệm không phải ai cũng có dịp trải qua. Chuyến xe ôm tống ba đầy thử thách.

Đôi lúc trong cuộc sống này, bản thân cho phép mình dừng lại. Dừng lại một lát để hít thở, để trải một ít tâm tư vào núi rừng, vào thiên nhiên, cây cỏ.

Đôi lúc, cho phép mình lang thang đâu đó, bụi bờ đâu đó, núi non đâu đó, bạn sẽ tìm thấy cái ngỡ là mịt mù, hóa ra lại rõ ràng, chân thật như gương.

Đôi lúc, cho phép mình chạm nhẹ vào cỏ, cây, vào đất để nạp thêm một chút năng lương nguyên sơ, lành lặn, thiện lành và thuần khiết.

Đôi lúc, cho phép mình chẳng cần làm gì, nghĩ gì, nói gì. Chỉ cần ngồi phịch xuống đất, không buồn cởi giầy, không buồn tút tát, không buồn than thở mà chỉ cần nhìn trời, nghe gió, nhìn quang cảnh chập chùng. Ấy thế mà hay.

Mong bạn luôn bình an.

Mong bạn sẽ có nhiều lần quyết định “đôi khi” trong cuộc sống này.

Mong bạn mỗi lần “đôi khi”, là mỗi lúc bạn tìm lại chính mình, tìm lại được sự niềm vui, tìm được bình an và sự an tĩnh.

Viết trên lưng chừng của những đám mây

Hà Nội, 29/12/2022

2 thoughts on “Lời thì thầm của gió

  1. Nếu trở lại Đà Lạt bạn ghé Homestay bên mình nhé !!
    Gần chợ chỉ 5 phút đi
    Bãi để xe oto rộng & miễn phí
    Có cho thuê xe máy , rất tiện lợi
    Phòng sạch sẽ thoải mái , dạng villa hiện đại đủ tiện nghi
    View đẹp có ban công
    Chủ Homestay thân thiện dễ thương cute lắm
    Family Homestay Dalat Casa

    Like

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s