Moutain, Hill, Climbing

Tình người sau cơn mê vẫn xanh (Trịnh Lâm Ngân)

Sáng nay dậy không sớm lắm, vừa đủ thời gian lên lớp yoga sáng. Hôm nay cho mọi ngừơi giãn cơ sương sương khởi động ngày mới. Nhìn mọi người mỉm cừơi kết thúc buổi tập, mình cũng vui. Chắc nhẹ nên mọi người cười hơi tươi.

Tắm táp một xíu, rồi tự nhiên muốn đi dạo qua bờ sông bên kia.

Bước xuống đường mới biết trời vừa tạnh cơn mưa sáng. Đường quê còn ướt sũng, lá còn đọng mưa.

Bước qua cầu, luôn nhớ bên trái là giàn hoa sử quân tử đàng mùa trổ bông. Nó quấn đầy lên cột điện, rồi vô tư bò lên lan can cầu, bám bất chấp vào mọi chổ. Đi tới đâu, bọn hoa chen nhau nở tới đó. Đúng là quan tử mà, không biết thẹn, cưng ghê.

Lững thững bước qua cầu, cây phi lao đã có hoa. Trước giờ ít để ý hoa của nó. Chỉ nhớ mấy lần đi biển, hay nhặt trái phi lao vì nó sần sù giống trái thông, mang về để chưng trên bàn.

Hoa nó nhỏ xíu, màu đỏ, chúm chím trên cành, đan xen mấy trái xù xì, kiểu the beasts and the beauties.

Phượng vĩ mùa này đã ra mùa lá non mới. Xanh mướt mắt. Có bao giờ bạn đếm một tàu có bao nhiêu lá phượng con không. Bạn có bao giờ để ý cách sắp xếp lá của nó khum?

Lặng lẽ quan sát hai cô chú bước lên cầu. Chú dắt cô lên, cả hai cùng rảo bước về phía trước.

Nhẹ nhàng, an tâm. Hạnh phúc, chỉ cần vậy thôi.

Sáng nay trời không xanh, nhưng vẫn đẹp.

Saigon, 12/10/2021

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s