Moutain, Hill, Climbing

Xin cho mây che đủ phận người (TCS)

Sài Gòn, bao dung lắm.

Sáng gặp lại đồng nghiệp cũ. Ngồi nhâm nhi tách capucino. Nói về cơ hội, tương lai. Nói về sự thay đổi cần và đủ trong 1 tổ chức. Agency life và Client life. Về local và corporate life. Về leadership, về structure change và hàng tá thứ khác. Đứng lên ra về mình chỉ nói là “no pressure. No rush. Tao tin vào chữ duyên!”

Buổi trưa, đi ăn ếch. Trước khi bước ra cửa, nhận được tin nhắn. Không ngoài dự đoán của mình. Chỉ biết mỉm cười với bản thân mình: “ủa, cần phải làm to chuyện như thế không nhỉ!”. Rồi tự nhủ “xin cho mây che đủ phận người, xin cho tôi một sáng trời trong!”. Còn lại, phụ thuộc vào duyên và nghiệp.

Buổi chiều, mệt lã với quá nhiều thứ. Định về đi tập, chị nhắn mình, Andy đi làm li coctail với chị. Ok!

Hai chị em, làm hai li rồi về. “chị thương mày lắm, con dâu con rể của nhà này!”

Em cũng thương chị lắm, chị đại ạ.

Một ngày đầy cảm xúc.

Trên đường về, trời mưa lất phất, nhạc du dương, đường nhá nhem.

Cuộc sống cho ta bao nhiêu lần được ôm người mình yêu thương?

Cuộc sống cho ta bao lần mỉm cười?

Cuộc sống cho ta mấy lần hạnh phúc.

Ừ, thì do ta lựa chọn.

Mà thôi.

Bất chợt muốn xa thành phố này đôi ba ngày.

Disconnected to connect.

Sài Gòn trên đường Mai Chí Thọ, tháng 10/2022

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s