Moutain, Hill, Climbing

Bình thản đi trên con đường không mấy bằng phẳng

Bình thản đi trên con đường không mấy bằng phẳng

Qua một chiếc cầu dây văng, ai cũng nervous vì chưa bao giờ có trải nghiệm chông chênh, bấp bênh như thế. Nó có thể hất tung bạn xuống suối trong vòng vài note nhạc. Cảm giác bước từng bước, nhìn xuống suối chảy siết. Mơ hồ thấy cuộc sống kết thúc dưới chân mình.

Từng bước, chiếc cầu lung lay. Đã có lúc tưởng chừng phải bò qua từng miếng gỗ ghép lại thành cầu. Chông chênh. Hoảng sợ.

Dừng lại một phút. Hít thở thật sâu. Chợt nhận ra phía trước là rừng thông xanh thẳm.

Gió vẫn thổi xào xạc. Mùi nhựa thông vẫn thoang thoảng. Nước chảy dưới chân. Để ý thấy có vài chú bướm bay chập chờn phía trước.

Ngồi bệt xuống, cột lại dây giày, uống một ngụm nước. Chậm rãi bước qua từng miếng ván gỗ.

Vừa đi, trộm nghĩ về khoảnh khắc lái chiếc mô tô trên đường đèo Khardung La, hay bơi trong hang tối của Tú Làn. Hay khoảnh khắc chìm trong một con suối ở Hang Tiên. Hay phút giây xoay tròn mấy vòng ở cái suối ở đường chạy ultra năm nào.

Bước qua miếng gỗ cuối cùng, chạm được vào bờ bên kia. Bật khóc vô tư.

Quay về phía sau, cúi đầu cảm ơn.

Cảm ơn thần rừng đã dìu dắt con qua chiếc cầu gập ghềnh.

Cảm ơn những động viên vào những thời điểm quý giá nhất.

Cảm ơn những bàn tay đưa ra vào những lúc cần nhất.

Cảm ơn tôi ơi vì những cố gắng không ngừng nghỉ.

Và không quên cảm ơn những đoạn đường không bằng phẳng.

Namaste,

Sài Gòn, 12/10/2022

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s