Moutain, Hill, Climbing

Giữa đất Côn Lôn

Tự nhiên nhớ Côn Đảo. Lần ấy, bắt chuyến bay định mệnh đầu tiên với cái đứa bạn cũng xếp vào hạng mục “định mệnh”, xếp hàng rồng rắn lên con máy bay ATR72 rồi lại phải bị lùa ra khỏi nó trong sự kiểm soát của công an, y tế sân bay vì “phát hiện có khói trong khoang hành khách” sau gần 30p bay trên bầu trời.
Cuối cùng cũng bắt được chuyến bay khác suôn sẻ.
Côn Đảo, lần đầu tiên.
Bỡ ngỡ.
Côn Đảo, là một nơi giúp bản thân có thể chữa lành một số thứ.
Bình yên vừa đủ.
Nhẹ nhàng vừa đủ.
Yêu thương vừa đủ.
Cảm nhận được nguồn năng lượng tích cực.
Ngắm hoàng hôn, bình minh ở Bãi Nhát, hít thở cùng thiên nhiên, sóng vỗ miên man, xoa dịu nỗi đau bất tận.
Tìm lại được cảm giác an lành.
Rồi yêu thương bản thân nhiều hơn.
Tha thứ cho nhau nhiều hơn.
Và cả những người làm mình tổn thương.
Bình thản bước qua giông tố, mỉm cười với những vụn vỡ.
Cảm ơn, Côn Đảo 2018

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s