Moutain, Hill, Climbing

Lụa là giữa cõi thiên thai

Alo, chế đang Hà Nội ư? Ừ, sao em? Em cũng Hà Nội! Cafe nhé! Khu Hà Đông. OMG. Google xong cái nản thật! Định từ chối, nhưng thèm cafe ngon nên bắt Grab giữa cái nóng như điên của Thủ Đô tháng tám nóng banh. Đó là context.

Gặp nhau chóng vánh như một cơn gió Hà Nội. Chỉ kịp hẹn nhau Pù Luông ngày nào đó.

Pù Luông luôn đẹp, cho dù vài cái resort dở hơi làm nát khu Bản Đôn. Mỗi lần đi ngang, cảm giác rưng rưng nuối tiếc.

Đường lên Lũng Cao. Những mái nhà ẩn sau hàng cau.

Pù Luông, một lời ước hẹn. Mỗi năm, đều muốn ghé lại một lần. Tự tay sẽ cắt vài cành hoa dại, bình yên cắm vào một bình hoa, mang vào phòng. An yên ngắm hoa, ngắm cánh đồng xanh mướt hoặc vàng ươm. Ngắm từng đàn chim cuối ngày bay về tổ. Ngửi cái thơm của lá mạ, của lúa đương thì con gái, hay đang trổ đòng đòng, hay mùi rơm rạ của sau mùa gặt.

Ruộng bậc thang và căn nhà canh lúa

Những cơn mưa tháng 9 phủ đầy bản Leo. Cuộn mình trong giấc ngủ sớm mai, nghe gió rít từng cơn, đưa mùi thoang thoảng lúa đòng đòng. Mở cửa sổ, ngắm ra cánh đồng cách vài bước. Cả thể giới xanh mát. Mỉm cười, thầm cảm ơn những quyết định của đời mình. Rảo bước phía trước nhà, kéo một cái ghế tre, hít một hơi thật chậm. Thật chậm. Cảm nhận hơi thở núi rừng từng cơn đi vào lòng ngực. Mát mẻ quá. Yên bình quá. Một cảm giác lâng lâng khó tả.

Vác chiếc thảm, đắm mình trong nắng, gió mát và yoga

Cảm giác muốn cả núi rừng Pù Luông! Nắng đã lên sau cánh rừng. Mang vội tấm thảm yoga, đặt ngay ngắn vào chỗ cái sàn gỗ, vươn vai, hít vào thở ra nhẹ nhàng nhất có thể. Tận hường từng cái hít vào, thở ra trên từng bước chân trên thảm. Hít vào, tâm tĩnh lặng, thở ra, miệng mỉm cười. An trú trong hiện tại. Phút giây, đẹp tuyệt vời…. Om shanti, shanti, shanti!Cảm nhận từng giọt sương đọng trên lá mạ, cái lấp lánh của ánh nắng chiếu qua từng kẽ lá.

Trước Lụa Pù Luông có một sàn gỗ, ghép từ những mảnh ván nhỏ nhỏ, nhìn trọn cả một đất trời bản Leo

Thời gian ngưng đọng theo từng nhịp thở. Đôi khi con người ta hạnh phúc đến nín thở.

Vì những điều rất giản đơn.

Giản đơn là khi con người gặp nhau vì cái nguyên nhân rất đỗi tình cờ. Giản đơn là khi không cần phải giải bày, đơn giản chỉ cần nhìn nhau và cùng nhâm nhi tác pour-over.

Giản đơn là khi bắt gặp một sự tinh tế không ngờ trên mỗi cành hoa cắm vào chiếc lọ gốm trên bàn ăn, nhỏ xíu.

Hoa của chị Lụa tặng

Giản đơn là khi có một chiếc bánh nhỏ xíu cũng thắp đầy yêu thương của ngày sinh nhật lần thứ 30 mấy & cùng những người thân yêu.

Giản đơn là khi có em Vi cùng ngân ngà một bài Bolero quen thuộc trong đêm.

Hơn hết, giản đơn là khi có một người bên cạnh.

Giản đơn cười. Giản đơn an yên. Giản đơn sống.

Cảm ơn vì tất cả.

Cảm ơn mối duyên lành nào đó đưa những điều giản đơn đến với mình.

Sài Gòn, tháng 09/2022

Lũng cao, đường qua Sơn, Bá, Mười trong huyền thoại

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s