Moutain, Hill, Climbing

Em đẹp quá LAK ơi!


Bắt chuyến bay lúc 4pm về Buôn Mê Thuộc trong cái chếnh choáng của mấy ly craft beer “Tuột Quần Ra” với nhóm “những con chim vô hướng đáng yêu”.
Mỉm cười bước lên máy bay vì thực sự cảm ơn cuộc sống, cảm ơn yoga đã giúp gắn kết được những con người thiệt mắc cười, không bao giờ nghĩ sẽ gặp được nhau, huống hồ trở thành đồng môn.


Daklak, đẹp vì đất rộng, người thưa, cách quy hoạch đô thị của bạn khá chỉnh chu. Đường từ sân bay ra hai bên toàn cây K’nia bóng rợp trời, nhìn mát con mắt.
Hoàng hôn, những vệt nắng cuối ngày nơi cao nguyên chạy dài theo trên từng con đường đi qua.


Bướm, đúng là một thứ đặc sản mùa này. Bướm bay đầy đường, tràn vào từng ngóc ngách, mở kính xe ô tô chắc nó hiếp dâm cả xe luôn á.
Hỏi bác taxi, bác bảo mùa này hoa nở nhiều, mùa nóng là đến mùa bướm sinh sản.
Đường vào hồ Lak đẹp như một giấc mơ. Nó có rất nhiều con dốc lên xuống nhưng không hiểm trở. Vừa leo lên dốc, phóng tầm mắt về phía trước là đã thấy tiếp một vài con dốc khác. Tự nhiên nhớ Pai đến ngây dại. Bất giác nhớ Cameron đến nao lòng. Nhớ con đường uốn khúc đầy hoa dã quỳ trên con đường ra cà phê Mê Linh ở Đà Lạt…
Hoàng hôn xuống, trời bắt đầu se lạnh. Trên đường, chỉ còn có mình, bác tài và chiếc taxi bon bon vào hồ.
Lạc.
Bản đồ chỉ cái con đường đến bến tàu chứ không phải vào thẳng Lak tented camp.
Thế là phải xuống bến tàu, chờ cano qua rước.
Nhìn vẻ mặt có vẻ hoang mang của bác tài, mình bảo không sao, cháu tự xử được, bác về phố đi, kẻo trễ.
Tàu cập bên Lak tented camp đúng lúc cả bọn đang ăn tối.
Cún mừng rỡ vì có đồng bọn bựa.
Amie mừng rỡ vì bố đến chơi chung. Mình mừng rỡ vì sau khi vật vã hơn 4 tiếng, mình cũng nốc được vài chai bia nhà làm ngon không thua gì craft beer ở Sài Gòn. Paid-off.


Buổi tối hồ Lak, vắng tanh. Mặt hồ gợn sóng lăn tăn. Gió mát rượi. Vài ngọn đèn sáng xung quanh hồ. Chắc họ đi đánh lưới. Hoặc bọn trẻ ngồi quây quần bên bờ hồ chém gió đến khuya.
Mình thi lo chén bia nhà làm, đọc mấy trang sách “Many Times, Many Lifes” khúc ông nhân vật chính đối thoại với Kris về những chuyến trở về quá khứ của ổng ở xứ Atlantis, lúc ổng hiếp cô thánh nữ xinh đẹp.


Về liều, tắt đèn. Xung quanh chỉ có âm vang nhẹ nhàng tiếng gió, tiếng sóng biển, tiếng tắc kè gọi nhau, tiếng ếch nhai vang vang, tiếng của màn đêm xứ cao nguyên lộng gió.
Và tiếng ngáy nhịp nhàng của Cún giường bên cạnh.
Tất cả chìm vào màn đêm. Mỉm cười chìm vào giấc ngủ trong âm thanh của bài hát Hari OM của cô ca sĩ mình thích. Ngày mai sẽ là một ngày tươi đẹp…
Bình Minh hồ Lak không đẹp như hồ Tuyền Lâm hay trong khu Laan hay trong khu Di Linh mình qua. Nhưng nó có một nét dịu dàng, đơn sơ của cô gái miền sơn cước.


Gió nhẹ, sóng nhấp nhô, nắng đẹp.
Làm vội ly caphe sữa đá. Ngon. Ngon không kém gì Vy. Chắc đây là thủ phủ caphe nên buộc phải ngon.
Hai chị em vác SUP ra hì hục bom. Cún thì chèo thuyền kayak, Châu thì 10’4 inches, mình thì con Gladiator 11’4. Vẫy bạn tiếp tân cho hai chai bia nhà làm, 1 lon Coke. Cả ba lên đường chinh phục hồ Lak.
Bình yên. Lênh đênh giữa hồ, mặc kệ dòng chảy, khui bia, cụng cái, nhấp một ngụm thật đầy, hít một hơi thật dài, nhìn mọi vật xung quanh, an nhiên tự tại.
Mỉm cười vì mọi thứ.
Tấp vào bờ lấy thêm hai chai bia. Giờ có thêm Lan, con Amie tham gia vào hội chèo chống.
Cả bọn hì hục chèo qua một lùm sen trắng đang nở hoa, bên cạnh là một rặng lục bình hoa tím cả một góc trời luôn. Xen kẽ, có mấy bông sen nhỏ xíu, li ti đầy lông. Bông gì ngộ dễ sợ luôn.
Vừa chèo, vừa hát khung điên, không buồn, không phiền ai.
Buổi trưa, cả bọn lên xe vào thành phố ăn trưa. Bon bon trên con đường đẹp nhất Buôn Mê, mở một playlist Nhạc country Roadtrip, quẫy tưng tưng thì công an hốt!
Ủa ủa ủa. Alo alo alo, anh gì ơi, tụi em bị gì.
Sau một hồi suy nghĩ, phân trần, công an mới nói rằng, nộp phạt đi êm gì ới.
Trong một diễn biến khác, mình trèo lên cây ổi nhà bên cạnh, trộm ổi chờ đóng phạt. Anh công an nhìn nhìn, mỉm cười e thẹn. Anh mà buedue thì a chớt với em nha.


Trái ổi thơm thơm, chin chín trị giá tám chăm ngàn.
Buổi trưa ngon lành với cái mòn bò bít tết sốt chua chua, nghe chị chủ quán nói là đặc sản Buôn Mê. Ăn ngộ ngộ, lạ miệng nhưng nói đặc sản thì hơi quá.
Sau khi làm một ván bida với Cún, cả đám đi tham qua khu bảo tàng thế giới cà phê.
Đẹp, chỉnh chu. Nhưng nói là bảo tàng thì thiệt hơi lố. Có thể gọi là khu triển lãm cà phê thì đúng hơn. Biết được nhiều thừ về caphe hơn. Mấy cái cổ vật mang từ các nước đẹp quá trời quá đất bà con ơi. Nói chung là đáng vào xem.
Buổi tối đêm thứ hai ở Lak, không biết làm gì, thì đành uống tiếp bia nhà làm thôi chứ biết sao giờ.


Một trải nghiệm nữa là đi tắm suối ở đây. Suối cách hồ Lak 10 phút đi xe và thêm 45 phút đi trek.
Đường trek quanh co qua mấy rặng cà phê của người dân. Mùa này, cà phê đã đậu trái hết, lâu lâu còn mấy cây chửa trâu lì lờm nên vẫn còn đơm hoa thơm ngát. Đi qua suối, có mấy cây mít rừng, tức vì nhìn thấy một trái chín rụng tanh bành, ruồi bu kiến đậu.
Ứa gan hà.
Cái suối nhỏ nhỏ, chia làm hai tầng thác. Con con nhưng nước rất mát. Nó không bằng một góc của Phi Liêng. Ai chưa đi thì nên đi.
Mấy anh porter bày biện nướng thịt, làm cơm lam, trái cây chuẩn bị bữa trưa. Thiệt đáng yêu.
Kết thúc một ngày vui vẻ, về lại Lak để dọn hành trang bay tiếp cho một trải nghiệm mới.
Cảm ơn Lak.
Cảm ơn cái quyết định y như một cú twist trong bộ phim hình sự nào đó.
Cảm ơn hai bà chị đáng yêu.
Cảm ơn Cún, pillow fighting partner.
Cảm ơn, con gái Amie.
Một lần đầu rất dễ thương ở vùng đất dễ thương.
Hẹn gặp lại vào mùa hoa cà phê gần nhất.
Saigon, 03/05/21

Saigon 03/05/2022

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s