Moutain, Hill, Climbing

Thưở thiếu thời

(Childhood memory- thuở thiếu thời)
“…Cho đi lại từ đầu
Chưa đi vội về sau
Cho đi lại từ đầu
Chưa đi vội về sau…”
(Phạm Duy)

Cuối tuần, dọn dẹp lại góc phòng mà chắc hơn 4 năm nay mình chưa đụng tới từ lúc dọn về Flora.
Lục lại từng tờ báo cũ, từng dòng lưu bút ngày xanh thời cấp III (từ những năm 2000), ngót cũng hai chục năm rồi nhỉ👀)
Có dịp sẽ kể về chuyện này.
lật qua lật lại thì lượm lại được hai tấm này…
Nó là thằng em út của mình.
Thời ở truồng tắm mưa, hay chia phe quánh nhau dứơi quơ, nó luôn binh mình vì còi nhứt xóm.
Đến giờ vẫn vậy.
thời mới “chập chững” lên Saigon đi học, nhà làm gì nhiều tiền. Nó là đứa quyết định nghỉ học đi làm. mỗi tháng cầm 300k của nó, mình ứa nước mắt.
Nó nói một câu mà mình khắc cốt ghi tâm “…mày lo ăn học đi, tao đi mần cho. Mày làm gì có sức để leo lên mấy cây cột quảng cáo để treo mấy cái bảng quảng cáo kia!!!”
thấm thoát, nó cũng tốt nghiệp được Cao Đẳng, danh giá thứ hai trong gia đình.
và cũng lập gia đình với con bé hiền ngoan.
và cũng có con trai kháu khỉnh.
Ngày cưới của nó, mình chỉ biết ôm nó thủ thỉ “để đó, anh mày lo hết!”
….


Cảm ơn mày, Lộc.
chú thích:
hình bên trái: đám cưới của nó mình chạy như culi, nào là bưng bê, rót nước, rửa chén, pha trà…..
hình bên phải: lúc mới có phim chụp màu.
ngày xưa nghèo, má phải mua 1 cây vải, rồi cắt ra may y boong cho mấy anh em. Thành ra đồng phục. với lại kiểu mặc quần kéo tới rún cũng là mô đen của những năm 90s.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s