Running, Marathon, Ultra Trail, Trail, Wanderluat

-Ơn chồng nghĩa vợ-


“… Vì anh thương em đậm đà
Còn em thương anh thiệt thà
Đôi ta vợ chồng son cùng nhau đi tới cuối đời thảnh thơi…”
(St)
Cuối cùng, chỉ có tình nghĩa ở lại. Sống làm sao, về già, còn được nắm bàn tay sạm nắng, dắt ra chiếc xe cub cà tàng, chồng đội chiếc nón bảo hiểm cũ mèm, thắt cái dây cẩn thận, đá cái chống chân, nhắc lớn tiếng 1 chút vì hai đàng đều lảng lảng cái tai

  • “bà ngheee khooong! Ngồi lên xe, tui chở đi chợ ngắm bông!”
  • Hả, đi chùa hả? Ông nội này khùng hả? Mới đi sáng mồng một mà! Chở tui đi mua đồ cúng mùng 3 ông ơi!”
  • Ừ. Ừ, lên xe!
    🍀🍀🍀🍀
    Rồi mỗi buổi sáng. 4-5 giờ sáng, mắc cái giống ôn gì hai ông bà đều thức. Bà đi đơm thêm nước bàn thờ, ông thì rót li trà, nói gì râm rang, tiếng được tiếng không.
    Rồi cười khà khà.
    Mà đêm nào cũng vậy. Có bận, hỏi ông già nói gì mà nói quài zậy. Ông cười khà khà, ừ thì nói chiện chứ gì đâu.
    Vậy mà cũng ở với nhau ngần 7-8 mặt con.
    Không nhớ lúc nào, hỏi bả là sao đặt tên nghe vần vậy. Trí thức ghê!
    Cái bả cũng gác chân lên chiếc sofa, chẹp chẹp:
  • Hai Lành, tên là Chiến Thắng, vì đẻ nó là giải phóng miền Nam.
  • con Hiền, thì mong con gái lúc nào cũng đôn hậu, hiền lành (mà tính bả khác quắc, chỉ có giống má cái cam chịu, thương chồng ahihi)
  • Anh Tư mày, tao đặt là Liêm. Vì muốn nó luôn liêm chính.
  • Thằng Năm, tên là Nghĩa. Huữ Nghĩa, có nghĩa có trước có sau.
  • Còn mày, tao đặt là Ân, mong muốn lúc nào cũng tri ân, lúc nào cũng biết ơn.
  • Út Lộc, là mong muốn lộc tràn khắp chốn.
    Nghe cũng trí thức, nhân văn ớn ăn hén má!
    Bả cười, thằng chó!.
    🍀🍀🍀🍀🍀
    Khui mấy lon bia, khai xuân, ông già phấn khởi. Lễ phép dúi vào tay cái phong bì. Ổng cười cười, đoạn tặc lưỡi.
    Ánh mắt ổng sáng tinh anh, chút rươm rướm. Biết ổng dzui, hạnh phúc lắm. Mà không lẽ đàn ông già nhứt cái nhà này mà khóc, thì kì. Nên dụi dụi, phát biểu đúng 1 câu “phấn khởi. Phấn khởi!”
    Ủa ông già tui, tui biết mà.
    🍀🍀🍀🍀🍀
    Nhà đông con, nên không trách mọi sự xảy ra.
    Giờ càng lớn, ổng bả chỉ biết cười hề hề với con, với cháu.
    Mà tụi con, chỉ mong ổng bà cười hề hề thôi.
    Ổng bả đã vất vả cả đời rồi.
    Phải không ông sáu bà sáu!
    Cho dù gì đi nữa, tụi con vẫn chấp nhận “đổi cả thiên thu lấy tiếng cười của ba mẹ!”
    Bến Tre, mùng 1 tết con hổ
    01/01//2022

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s