Moutain, Hill, Climbing

Vì cuộc sống vốn dễ thương mà

Đang ngồi họp căng thiệt căng với quá nhiều cái lăn tăn.
Mấy bữa nay hơi nhức đầu, stress level của Garmin cũng lên ngưỡng trên 50 rồi.
Đột nhiên thở nhẹ một cái, xoa nhẹ trán một cái, ngước nhìn kệ tủ thờ một cái, bắt gặp khoảnh khắc bình yên quá.
Mỉm cười nhẹ một cái, thở mạnh một cái, tựa lưng cái ghế dựa nhẹ nhàng một cái.
Quan sát kỹ mới thấy:


🍀 Bức tranh chữ OM hôm nay có màu xanh đẹp quá. Ngày xưa để ở công ty, đâu có bao giờ có thời gian ngắm đâu.

🍀 Cành Chiêu Liêu đã rụng hết lá, chỉ còn vài cái mầm non nhỏ xíu đang nhú lên thấy cưng quá.

🍀 Cái dĩa mang từ Ấn, tìm thấy trong một cửa hàng điêu khắc đá cẩm thạch theo phương thức gia truyền gì đó của người Ấn. Mình nhớ là do dự lắm mới dám cà thẻ hai cái. Một cái tặng cho bà AP. Một cái để làm kỷ niệm nơi đã từng qua.

🍀 Đế thắp nụ trầm mà Thùy Dung Trần Lê tặng mình trong một ngày thiệt buồn hồi nào không nhớ. Mất nhiều thứ, cần nhiều thứ, và nó là đứa hiếm hoi nhắn mình một tin “ok, tao giúp mày!”
Thực sự biết ơn với cái gật đầu của nó.
Hít thở một chút nào. Nghỉ ngơi một chút nào.
Biết ơn vì còn có việc để làm, có gì để ngắm, có điều gì để biết ơn.
Sài Gòn, ngày 31 tháng 8 năm 2021.
-Om Shanti Shanti Shanti-

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s