Moutain, Hill, Climbing

Qua cơn mê

Trong nhà riết, cái mụ mị.
Sáng nay, chỉ cần bước vài bước xuống công viên, bước mấy bước lên lầu là thấy trời xanh mây trắng trôi bồng bềnh. Thảm cỏ xanh ngát. Nắng ấm áp. Nhìn ai cũng mắt dịu dàng rạng ngời dù sau chiếc khẩu trang.


Tự nhiên cái mình nghĩ nhẹ ủa cảnh mấy trước trước xấu hơn cảnh mấy bữa nay hả ta?


Rồi nhớ lại một câu trong bài Vấn Phật của Thương Ương Gia Thố, có đoạn:
– Ta hỏi Phật: Vì sao mỗi lần tuyết rơi đều là lúc con lơ đãng trong đêm?
– Phật nói: Ở mỗi thời điểm lơ đãng. Con người thường bỏ qua rất nhiều vẻ đẹp thật sự.



Mình đã thực sự bỏ lỡ bao nhiêu lần trong đời vì những thời điểm lơ đãng này.
Mong bình an.
Mong ai cũng nhìn thấy được nhiều vẻ đẹp thật sự trong đời.

Lokha Samastha Sukhino Bavantu
Om shanti shanti shanti

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s