Tháng 4 năm 2020, cả đám leo lên xe 7 chổ trốn lên Đà Lạt, vào Laan Resort tận khu Đà Nghịt tránh dịch.
Nhà bếp của resort không làm việc mùa này nên chị Lan đảm luôn vai trò đầu bếp.
Sáng sáng ra vườn rau, rồi đi cắt mấy cành tường vy cắm vào bình hoa khu nhà gỗ.

Hôm ấy, không nhớ sao chị Lan tìm được một cành Ngọc Lan trong vườn, thế là mình có một bình hoa đẹp.
Lúc ấy, cả Sài Gòn cũng đang rối bời. Nhưng có lẽ không căng bằng bây giờ.
Chỉ mong sau dịch qua nhanh, để còn được tìm lại màu hoa Ngọc Lan năm nào, tìm lại cái lạnh của Đà Lạt năm nào.
Ở Laan hay bất kì nơi nào ở Đà Lạt, bạn cũng dễ dàng tìm thấy một vài loài hoa dễ thương hết.

Mỗi buổi sáng, khi cả thung lũng còn ngủ vùi trong sương sớm, mình cắp cái rổ nhỏ nhỏ, cái kéo xinh xinh, dạo vòng quanh hồ, đi ngang qua bãi cỏ, giàn hoa tường vy nay trổ bông quá xá. Cắt mấy cành và nghĩ đến 1 bình hoa con con trong từng cái cabin nhỏ.
Hoặc buổi sáng nọ, đám cúc dại hay xuyến chi nở khắp con đường qua suối, mình lại biến nó thành một bình hoa dại xinh xắn trong phòng cộng đồng của resort hẻo lánh. Pha 1 ly cà phê, ngồi ngay cái bàn gỗ quay ra hồ sương giăng sớm mai, hít thở không khí trong lành và tĩnh lặng.

Đâu đó vang lên tiếng chuông nhà thờ báo thời kinh sáng.
Mỉm cười với những gì đang có trong hiện tại: một ly caphe, một mình ta giữa đất trời bao la.
Đà Lạt, ngày nhớ tháng mong năm chờ khắc khoải.
Sài Gòn, ngày 06 tháng 08 năm 2021.
