Moutain, Hill, Climbing

Những con khỉ bên chân mẹ Quan Âm

Mỗi lần ra Côn Đảo, mình hay viếng Vân Sơn Tự nằm trên 1 ngọn đồi nhỏ nhỏ. Dưới chân đồi có một chị bán hoa sen Quan Âm. Dừng xe bên đường, ghé sạp của chỉ, mỉm cười và chào chị.

Chỉ hiền hoà, mỉm cười chìa tay đưa mình 1 bó sen đẹp nhất (mình thấy vậy).

Bước từng bậc tam cấp lên chùa, phải chú ý lắm vì chùa này khỉ rất nhiều.

Côn Đảo tháng 3/2020

Nhiều khách lên đến cổng chính, chỉ còn cành sen chứ không còn nụ sen nào.

Mình ít khi nào mang sen vào chánh điện. Thường sẽ đặt hoa dưới chân mẹ Quan Âm. Cũng không biết lí giải tại sao luôn. Có một lần, vừa đặt sen vào bình, quỳ xuống, nhắm mắt khấn gì gì, mở mắt ra thì đã thấy một bà khỉ cầm lấy bó sen của mình vẫy vẫy, cười khẹc khẹc, đoạn chấp hai tay ôm bó sen, nhìn lên phía tượng Quan Âm rồi chạy lẹ ra khu rừng, nơi nguyên đàn con đang chờ.

Mình bước theo xem số phận của bó sen. Khỉ mẹ bứt từng bông, chia cho mấy đứa con. Vừa chia vừa nhìn mình. Khẹc khẹc như cảm ơn mày hén.

Côn Đảo, tháng 02/2021

Mình chỉ biết mỉm cười nhìn chúng đang vui vẻ nhấm nháp.

Đôi khi chúng ta hay quan trọng hoá: hoa sen phải nhất nhất là cúng Phật. Không ai được lấy đi.

Nhưng mình thì suy nghĩ đơn giản lắm: tâm mình hướng về mẹ, chỉ cần nhắm mắt, an bình nghĩ về mẹ, khấn thầm một câu Mantra về mẹ. Đó là một sự thành kính đáng trân trọng rồi. Mình nghĩ mẹ Quan Âm sẽ mỉm cười khi nhìn thấy chúng sanh của mẹ được an yên. Như gia đình bà khỉ kia bên mấy đoá hoa sen trắng.

Viết cho những lần ghé thăm Côn Đảo.

Sài Gòn, 04/08/2021

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s