Ngày xưa, dưới quơ, khá lắm thì nhà sẽ sắm 1 cái Casette nhỏ nhỏ. Ông bà sáu lúc đó tậu 1 chiếc đò dọc chở khách từ bến sát nhà, men theo con rạch nhỏ, rồi băng qua con sông Tiền, đâm thẳng qua sông Rạch Rầm ở Kim Sơn, Tiền Giang để vào chợ đầu mối Vĩnh Kim.
Kể vậy để biết lí do có cái chiếc catsette này.
Rồi sau đó, ổng bả sắm thêm 1 cái TV, một cái đầu video tape, một dàn loa nghĩa địa (second-hand) cho tụi con nó sài.
Từ lúc đó, bọn nhỏ mới chính thức được sở hữu các bài hát từ thời xưa xửa (thiệt ra là mượn băng rồi đi sang lại).
Mình nhớ lần đầu là nghe cái băng có cô Hương Lan hát bài “7.000 năm góp lại thành một”, rồi Duy khánh & Hoàng Oanh hát 1 liên khúc “24h giờ phép”.
Sau đó là bài “Bông Cỏ May” do Duy Khánh hát.
Nghe xong, cái bật nút tắt, rồi có 1 cái đồ tua băng. Tua lại đúng bài đó. Nghe lại.
Nhiều khi đứt cái dây băng đen đen.
Rồi phải chạy ra vườn, ngắt 1 đọt/lá sữa/mủ cây sung chạy vào tháo vít ra kết dính lại.
Ngồi chờ nó khô rồi gắn lại nghe tiếp.
Gần chục năm sau khi lên Sài Gòn, lâu lau về, lục trong tủ, vẫn còn tìm thấy mấy cuộn băng to nhỏ, với dây băng nát bét, rối nùi.
Hát bài này giờ tự nhiên nhớ tới cái mùi ngày xưa…
-Thương-
Sài Gòn, 25/07/2021