Một năm không dễ dàng. Với chúng ta. Với bản thân mình. Và cả thế giới. Một năm thực sự thiếu ánh sáng của hi vọng. Một năm đáng gọi tên là bất định. Nhưng, 2020 cũng là một năm khác biệt. Một năm nhìn lại, không nghĩ đến chuyện được-mất, mình thấy được nhiều yêu thương. Dù là gạn đục khơi trong mới có thể tìm thấy nó.
Tháng 11, 2020: “…Tình yêu thủy chung tím biếc thạch thảo…”

Tháng 11 đầy những dự định mới. Nạp thêm nguồn năng lượng tích cực thông qua tiếp xúc với nhiều người tích cực. Làm được 1 cú hích đạp 120KM gây quỹ cho Saigon Children Charity. Khám phá được những cung đường đẹp như thơ. Đi một ngày đàng, học một sàng khôn.
Cưa cẩm vài người nhưng cũng không tới đâu nên thôi đành chọn dừng cuộc chơi, chọn tiếp con đường độc thân nhưng không cô độc (cũng hơn 1 năm rồi). Vẫn vui và sống tốt, sống khỏe. Và theo đuổi phương châm “mình đẹp nhất không thuộc về ai!”
Tham gia chạy Pocari Marathon, lần đầu tiên chạy về đích cùng thần tượng chân chạy Kenya Gring Mặt Xụ. Hai chị em dìu nhau về vạch đích dù không hit PR nhưng vẫn vui vẻ. Mình luôn nhớ câu ai nói quên rồi “Lên Podium, vị trí 1,2,3 mới là thực sự quan trọng, còn lại 4 cho tới n là như nhau. Quan trọng mình cố gắng mỗi ngày!”.
Ba má lên chơi, ăn được bữa cơm má nấu thiệt xuất sắc! Ổng bả vẫn tình như thời nào. Nhìn ổng bả mỉm cười khi thấy con mình khôn lớn, mình cũng vui.
Đà Lạt, vẫn là một nơi không bao giờ chán với mình.
Ngồi chia sẻ với một vài bạn về digital marketing, thấy mắt của mấy bạn sáng lên. Mình cũng thấy việc mình đang làm là có ý nghĩa. Chia sẻ kế hoạch năm 2021 với guru, mình thấy được sự quyết tâm của chính bản thân với con đường mình đang & sẽ chọn trong năm 2021.
Ấm lòng cho một tháng 11, năm Covid.
Cảm ơn.
#12monthsinreview
#12mùahoa