Moutain, Hill, Climbing

Côn Sơn, ngày trở lại

Côn Đảo, một trong những bucket-list mà ai cũng nên đến, dù chỉ một lần.

Ít nhất 6 năm gần đây, mình ra Côn Đảo chắc cũng gần 10 lần.

Mỗi lần đi, luôn là một kỷ niệm đáng nhớ.

Lần đầu tiên, mình đi với B. Khá thuận lợi về chuyến bay. Lúc đó giá còn tầm chưa tới ba triệu khứ hồi.

Độc nhất khai thác bởi Vasco. Bay toàn bằng máy bay cánh quạt.

Đáp xuống sân bay Cỏ Ống, bé tẹo còn thua cái bãi đất trống của một công trường đang thi công ở Sala hay khu quận 9 cách đây mấy năm.

Máy bay mà lỡ thắng ko kịp là bờ đại dương dang tay chào đón luôn.

Mơ màng nắm tay nhau, máy bay hạ cánh cái kụp, tắt mẹ hứng. Mất 45p bay thôi mà.

Con đường từ sân bay về trung tâm, ta nói nó đẹp thần sầu luôn.

Con đường uốn lượn, một bên là biển, một bên là em. À nhầm, vách đá.

Biển xanh nhìn muốn thả mình xuống biển ngay lặp tức.

Những mỏm đá nhô lên, nhấp nhô. Nắng vàng ươm chiếu thẳng vào hàng cây bên đường, nhìn không khác gì lạc vào vùng tiên cảnh (mà có biết tiên cảnh là gì, đọc tiểu thuyết kiếm hiệp nói vậy).

Đợt đó, vừa sau Tết Ta, nên mai anh đào đang mùa đơm bông. Hồng nguyên con đường. Làm lòng người cũng bớt drama.

Check in ở Uyên GuestHouse, một trong những homestay xinh xắn & cozy ở khu trung tâm Côn Đảo.

Chị chủ đon đã, hiếu khách, hình như không phải người bản xứ. Nghe giọng miền trung.

Nhà làm bánh mì home-made, ngon bá chấy.

Phòng áp mái, nền bằng gỗ…Xác định chuẩn cmnr.

Cũng may, mấy ngày hai đứa ở, không ai ngủ phòng dorm bên dưới….!

Nghỉ ngơi, hai đứa xách xe lượn lờ Côn Đảo.

Côn Đảo nhỏ xíu, dạo quanh một vòng là hết.

Chiều chiều ngồi quán cà phê Côn Sơn ngắm cầu tàu lịch sử, làm li caphe sữa đá không ngon cũng thành ngon. Chắc lòng người ngon!

Biển chiều nhuộm màu đỏ rực, lấp la lấp lánh. Thuyền & ca nô đưa khách đi lăn kéo nhau vào cập cảng.

Hai đứa nắm tay nhau đi dạo trên thành đê, dọc biển. lâu lâu hôn nhau cái. Lãng mạn như mối tình đầu.

Đêm, tĩnh mịch, buồn thê thảm bà con ơi.

Chỉ có vài quán ốc kế bên, vài quán nhậu dã chiến xung quanh.

Hoạt động về đêm nổi bật nhất là khu nghĩa trang liệt sĩ Hàng Dương.

Ăn uống, tắm táp, nghỉ ngơi, hai đứa đi viếng cô Sáu và thắp nhang một số nấm mồ bỏ hoang/không tên.

Cũng có chút sợ hãi.

Tay trong tay bước nhanh ra khỏi nghĩa trang….

Mùi nhang bám đặc sệt vào trong tóc (thời còn tóc), vào áo, vào da. Rợn tóc gáy.

Những ngày còn lại trên đảo, hai đứa xách xe ra Bãi Nhát, bãi Đầm Trầu ngắm máy bay, viếng miếu cô, miếu cậu, bà phi Yến, chùa Vân Sơn…

Mọi thứ diễn ra bình yên một cách đáng sợ.

Chia tay Côn Đảo, mấy tháng sau, hai đứa đường ai nấy đi.

Lần thứ hai, đi với hai đứa bạn thân.

Lần thứ 3,4,…, và lần gần nhất, là đi một mình.

Cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Yêu tự do, yêu bản thân, yêu từng khoảnh khắc chạy xe lướt qua từng con dốc, từng khúc quanh gấp khúc.

Làm mình nhớ tới Pai, hay con đường Nubra, hay đường lên đỉnh Bàn Cờ.

Tự mình set up cái tripod, tự selfie, tự cho mình một vùng “bất an”, nằm dài ở bãi Đầm Trầu từ trưa tới xế chiều, ngắm mấy chục chiếc mái bai chéo chéo bay lên, đáp xuống. Ngày xưa, lần nào mình cũng gào lên, “B, máy baiiiiii kìaaaaaaaa!” Thấy trẻ con dễ thương phát ớn.

Gu cũng ngày càng mặn, càng nặng đô.

Cũng tập tành leo đỉnh Yên Ngựa, chui vào trong rừng quốc gia, nhìn nguyên cái vịnh, y chang cái boomerang ai tặng mình hồi nào không nhớ.

Eo vịnh cong như mông bạn Quân Bùi múa cột sết xi muốn hộc máo mũi.

Lên tới đỉnh, nhìn xuống, chả thiết về.

Rồi tự thân chạy cái Half Marathon (21km) quanh đảo để chúc mừng ngày quốc tế phụ nữ, bày đặt vận động nữ quyền đồ.

Chạy từ 2:30pm. Nắng như tát vào mặt, vào đùi, vào mông phần phật.

Chạy xong, nhục lắm, không thể back2back recovery run nên gọi cho thằng Shin, chủ homestay Côn Đảo LocoHome, xách xe, rước xác về.

Hoàng hôn trên bãi Nhát, đẹp đến mức quên đi mọi phiền não.

Quên đi luôn bạn đang trong thời kì “burn-out”, quên luôn bản thân bạn là ai. Sóng đánh vào mấy bờ đá. Chan chát. Gió rít từng cơn. Bình yên.

Vài giây sau, màn đêm lại bao trùm bãi Nhát và cả Côn Đảo.

Bữa sau, lại nổi máu chó điên, 11:00am, mua cái vé lên rừng quốc gia Côn Đảo sát homestay.

Lúc đó là dịch Covid chưa đến mức bị lock-down.

Chạy một mạch từ chân núi, băng qua 80 con dốc, 80 cánh rừng, lao đầu xuống 1 bãi tắm, không một bóng người.

Trưa nắng chang chang.

Thấy có vẻ hoang mang Hồ Quỳnh Hương, tim đập thình thịch như dầm trong tim.

Không thở được. Bỗng nhiên xa xa, một bóng người mặc 1 chiếc váy trắng, xuyên thấu.

Tim đang 150, phụt lên gần 200!

mình cười, ủa không lẽ Andy kết thúc trong cô độc thế này????

5 giây sau, đờ mờ, đó là một con Tây đang tắm biển!

Mịe!

Tim thòng xuống tới rún!

Uống ngụm nước, bước xuống, say fucking hi và ngồi phịch xuống mấy bãi đá trứng thở như con choá.

Bãi đẹp quá trời mà mood thì tuột không phanh.

Cười gượng và bước lên.

12:00 giờ trưa!

Lúc đi hết mình, lúc về hết hồn. Con nào nó nghĩ ra bài này thiệt đáng khen.

Lúc chạy xuống là cả một trời thương nhớ. Lúc đi ngược lên, chỉ biết chửi Địu moá thằng mở đường.

Cuối cùng, cũng ra được khỏi rừng, quẹo qua cổng quản lí rừng, chào anh gác cổng đẹp chai. Hắn nhìn mình như một bóng ma qua thềm.

Côn Đảo, ra các đảo nhỏ cũng là một trải nghiệm đáng đồng tiền bát gạo.

Biển xanh, cát vàng, không có miếng rác. Nằm phơi thây, mơ màng không cần phải nghĩ đến chuyện trăm năm. Giống mợ gì nói “ôm mỏ neo, nằm mộng những chân trời” (Nguyễn Thiên Ngân)

Côn Đảo, đồ ăn không có gì nổi bật, mắc hơn 20-30% so với khu vực khác.

Côn Đảo, lòng người cũng hiền hoà, đẹp như màu biển xanh.

Nếu hỏi mày có highly recommended bạn bè đến với Côn Đảo không?

Mình 200% voted!

Lần sau, những thứ mình sẽ làm khi ra Côn Đảo: (1) Diving; (2) Xem rùa đẻ trứng; (3) Chạy Full marathon quanh Côn Đảo.

Viết cho 10 lần ghé thăm Côn Đảo, xứ linh thiêng

Saigon, những ngày đầu tháng sáu, 2020

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s