Nằm trên cung đường highway trải nhựa nhân tạo Karakoram, đoạn gần Khunjerab đèo cao 4,800m so với mặt nước biển, chiếc máy rút tiền độc nhất vô nhị được Guiness công nhận là cao nhất hành tinh (hơn 4,600m), cách biên giới Pakistan và Trung Quốc mấy trăm mét.
Nhưng để lên đến đây thì thực sự mà nói là một nỗ lực không hề nhỏ.
Nghỉ ngơi ở thung lũng Passu, nơi có dãy Passu Cones (giống như 1 cây kem úp ngược, có người còn gọi nó là Passu Catheral), 05 chiếc xe tay ga + 1 chiếc van 9 chỗ háo hức chinh phục các con dốc tầm nhìn đầy tuyết trắng và đẫm vàng của lá sang thu.
Càng lên cao càng lạnh.


Đoạn đường từ Passu đến trạm gác biên giới PAK-CHI tầm trên dưới 120km.
Có nghĩa là chúng tôi phải lái 240km round-way.
Nghe có vẻ simple nhưng thử tưởng tượng trong cái lạnh có khi âm 20 độ feel like.
Nữa chặng đường, chỉ còn 2 con xe tiếp tục.
Có lúc, mình muốn tháo nón, quăng xe, ngoắc xe van để leo lên.
Có lúc, tay cóng và chân tê cứng, con xe thực sự không hợp tác, lảo đảo.
Chênh vênh, tụt mood, mất phương hướng.
Lên dốc!!


Cái dốc giống như con quỷ dữ trắng xoá, chực chờ nuốt chửng.
Cái lạnh như một kẽ đồng loã, hầu muốn xô con người nhỏ bé rơi xuống vực sâu.
Dừng lại ở lưng chừng đèo Khunjarav, hít lấy một chút hơi ấm.


Mình quay sang hỏi An Phuong Bui Nguyen, go?
Vừa mừng, vừa sợ vì bả OK!
Thực sự lúc ấy, bả say No thì mình cũng phải lái vì có vứt được xe đâu!!!
20 phút sau, cổng biên giới cũng xuất hiện.
Chỉ còn một miền tuyết trắng xoá, thấp thoáng bóng người, bóng đàn Yak nhởn nhơ trước cái lạnh.


Ôm nhau, chúng tôi hát ca bồng bềnh như những người say men chiến thắng.
Ừ, đơn giản chúng tôi đã chiến thắng.
Cảm ơn vì tất cả!
The Karakoram Roadtrip 2023

Leave a comment

Trending