Fitness, Yoga, Poledance

-Ban mai anh đến tìm em-

Ngày mai thức giấc, anh sẽ tìm em, nơi chỉ có tiếng chim hót, nơi mà chúng ta có thể nghe được tiếng giọt sương ban mai rơi trên từng chiếc lá, bên khóm hoa tường vi đang mùa nở rộ ở thung lũng La An. Ngồi một mình, nhìn ra hồ, long lanh nắng sớm. Mặt trời từ trên đỉnh cây thông, chực chờ rơi tõm xuống nước.

Hay một mình lang thang trên đỉnh Bàn Cờ, thấy lòng mình thênh thang quá. Đường lên núi giăng đầy sương sớm, chắc do trận mưa hôm qua. Vừa đi vừa có thể cảm nhận mùi của đất, mùi của hoa cỏ. Mùi của từng cơn gió thoang thoảng. và mùi của em.

Buổi sáng nào đó, thức dậy ở một cánh rừng sâu, sau một đêm ngủ vùi vì phải di chuyển liên tục mấy chục cây số đường trail. Sương giăng mù mịt, phủ hết mấy cái lều con con. Xỏ vội đôi dép, bước ra ngoài, vun vai, hít thở.

Lành lạnh. Khoan khoái. Lồng ngực căng phồng.

Sao nó khác với không khí ở Sài Gòn vậy?

Bước lại gần đống lửa còn tí than hồng, cảm nhận cái âm ấm vừa đủ.

Sương còn đọng trên mấy cái ghế, mấy cành củi khô. Không bắt được lửa, dùng dằng, cháy không nổi, nhưng vẫn bốc chút khói. Làm cay cay.

Những tia sáng đầu ngày đã bắt đầu le lói. Xa Xa. Giờ thì rõ hơn, mạnh hơn, xuyên qua từng lá thông, từng hàng cây thông, tạo ra từng vệt dài, toả khắp cánh rừng. Vô tận.

Mình đứng yên, để cho từng vệt nắng chiếu thẳng vào má, vào môi, vào từng kẽ tay. Mơn trớn. Ấm áp như hơi ấm của em ngày nào.

Mình vốn yêu tất cả các buổi bình mình của Đà Lạt.

Như đã yêu em.

“…Để nói em ơi, từ khắp nơi

Cuộc đời đều tặng anh niềm vui

Muốn hát lắm cơ, em yêu ạ

Nhưng hát gì – chưa chọn được lời…”

(Afanasy Fet, Ngọc Châu dịch)

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s