By Andy On The Go
Mưa vào rất khẽ. Một hạt. Rồi một tràng dài. Mái lá nhận mưa bằng tiếng lộp bộp ấm và dày. Mép hiên nhỏ giọt, tí tách rơi vào cái thau nhôm. Nước bắn lên thành vòng nhỏ rồi tan ngay.

Không gian mở như một cái ô xanh. Hiên nhìn ra vườn rau xếp hàng thẳng, luống cải, luống húng, luống tía tô đổi màu theo mưa. Bên trái là giàn bầu treo quả, hoa rụng xuống lối gạch tàu ướt mượt. Xa hơn là mặt hồ, mặt nước gợn li ti. Hàng tre cuối vườn đứng yên, giữ lấy đường ranh giữa farm và cánh vườn xoài rợp bóng.
Bình yên ở đây có âm riêng. Tiếng gió khẽ chạm nhau. Võng vải trong chái nhà kêu kẽo kẹt rất nhẹ. Chó Mèo nằm trên phản gỗ, trở mình một cái, móng chạm gỗ nghe cộc nhỏ. Bếp để lại mùi khói êm. Ấm trà trên bàn còn hơi nóng, muỗng khuấy chạm thành ly cà phê khẽ leng keng rồi im.


Gió đẩy mùi đất ướt và mùi lá chuối non vào hiên. Trong vườn, luống rau rung nhẹ. Hành lá gập xuống rồi bật lên. Xa hơn, mương nước đầy, chảy qua ống tre nghe róc rách. Con gà mái gọi con một tiếng ngắn, im luôn. Con ếch thử giọng, rồi thôi.
Ta ngồi tựa cột gỗ. Lưng chạm mát. Trên đầu, mưa đi qua mái lá thành nhiều lớp. Xa xa là một màn sương âm thanh, mịn như vải. Thỉnh thoảng gió đổi hướng, mái rung nhẹ, nước đổ xuống một đợt xiết rồi lùi.

Ta đưa tay ra mép hiên. Lạnh. Nước vỡ trên đầu ngón tay. Ta đếm đến mười, rút tay vào, nghe tiếng thau lại tí tách. Khi mưa dịu xuống, Farm sáng hơn. Mái lá còn nhỏ giọt. Trên vai còn mùi đất ướt. Sự yên ở đây không trống rỗng. Nó đầy tiếng nhỏ của đời sống hiền, đủ để ta nhớ một buổi chiều chỉ bằng âm của mưa. Âm thanh của bình yên.
Đà Lạt, 25.10.2025

Leave a comment

About the AUTHOR

Welcome to Andy On The Go where stillness meets motion, and breath becomes a way of living.

My Latest Roads

Latest posts