Lớp yoga sáng thứ Bảy. Gió nhẹ thổi qua ô cửa. Nắng còn chưa lên cao.

Mình nhìn quanh chỉ có một học viên nam. Lặng lẽ, ngồi ở góc cuối lớp, ánh mắt dò dẫm.

Mình quen với điều này rồi. Là giáo viên, mình học được cách không kỳ vọng. Đàn ông đến với yoga thường nhẹ như một cơn gió đến, thử, rồi biến mất. Không lời tạm biệt.

Có phải yoga không dành cho đàn ông?

Không hẳn. Chỉ là yoga không quá dễ để yêu nhất là với một người đàn ông đã quen sống hướng ra ngoài. Họ quen với nhịp độ nhanh, mục tiêu rõ ràng, kết quả dễ thấy.

Còn yoga bắt họ chậm lại, thở sâu hơn, lắng nhiều hơn.

Ngay từ buổi đầu tiên, cơ thể đã chống đối: gân căng, hông cứng, vai mỏi. Và rồi tâm trí bắt đầu nói nhỏ:

“Mình không hợp đâu.”

“Lớp này nữ là chính.”

“Không có gì thử thách.”

Và thế là họ rút lui âm thầm, giống như cách họ đến.

Nhưng mình tin là… họ không rời đi vì yoga

Họ rời đi vì những gì yoga chạm vào.

Nỗi sợ không đủ giỏi.

Nỗi ngại bị nhìn thấy khi không kiểm soát được cơ thể.

Nỗi quen với việc phải mạnh mẽ, phải biết hết ngay cả trong lần đầu tiên.

Có những lớp, mình nhìn thấy một học viên nam vật lộn với hơi thở chính mình. Không phải vì không biết cách hít thở, mà vì chưa từng được dạy cách dừng lại để lắng nghe.

Và nếu có một ngày họ quay lại…

Chỉ cần một tấm thảm.

Một góc nhỏ.

Không ai nhìn, không ai kỳ vọng.

Chỉ có tiếng thở dịu dàng, kiên nhẫn.

Chỉ có chính họ và một cơ thể đang học cách mềm ra, lần đầu tiên sau nhiều năm gồng lên.

Yoga chưa bao giờ là dành cho giới nào cả

Chỉ là ta có sẵn lòng cởi bỏ lớp vỏ bọc mình đang mang để quay về bên trong, nơi không cần mạnh, không cần giỏi, không cần chứng minh gì hay không.

Và ở đó, mình tin, đàn ông cũng có thể tìm thấy sự bình yên cho riêng mình.Không phải để trở thành ai khác.

Chỉ để trở về chính mình đủ đầy và tĩnh tại, trong từng nhịp thở.

(Còn tiếp)

Sài Gòn, 03/07/2025

Leave a comment

About the AUTHOR

Welcome to Andy On The Go where stillness meets motion, and breath becomes a way of living.

My Latest Roads

Latest posts