Kerala được mệnh danh là “xứ sở của những vị thần”, thả hồn theo tiếng trống mê hồn & tiếng hát ma mị cùng những điệu múa Kathakali mạnh mẽ.

Đi qua những con kênh đào quấn quanh thành phố Kochi dưới cái nắng oi ả của mùa hè xứ Ấn.
Thành phố của những con kênh & những chiếc cầu bắc ngang phố mới-thành cổ.

Thành phố nằm trong những tán cây xinh đẹp mà tôi từng bước qua.
Những con người nước da sạm nắng, tảo tần, những đôi mắt sâu thăm thẳm, thoăn thoắt lướt trên đường chật chội.

Chỉ cần bước qua một đoạn, sẽ tìm thấy được một chút mát lành của cây cối. Lang thang trên con đường ngập lá & hàng cây cổ thụ, đầy hàng quán bán những món lassi trái cây.

Thả hồn trên một chiếc thuyền trôi chầm chậm qua từng cái lạch nhỏ, đầy bóng cây và chim chóc, nghe rất rõ tiếng thở mạnh mẽ của bác chèo phía trước, đầu đội chiếc khăn rằn, mắt lem kem.

Bóng đêm ở Munnar tràn về rất sớm, mang theo cả sương, mây bao trùm cái căn phòng nhỏ của khu resort.

Mưa nhẹ lách tách, nhưng vẫn nghe rõ từng tiếng ễnh ương, ve sầu hoà điệu. Núi vẫn nhởn nhơ phía xa xa, bên kia giống như cái đầu của mấy con voi phục, cho nên mới gọi là núi voi.

Những rặng trà xanh mướt mát trải dài hàng mấy chục cây số, quanh co qua con đường núi. Mấy chị lom khom thu hoạch, lâu lâu í ới gọi nhau, xì xào tiếng được tiếng không. Hoàng hôn đã về, giăng khắp đường xuống núi.
Có thể lang thang vào khu phố JewTown, phố của người Do Thái, bước tới một chút sẽ tìm thấy một quán bia cạnh bờ sông. Tu lấy tu để sau một ngày dài tìm kiếm xung quanh.

Cảm nhận cuộc sống trôi thật chậm.
Thật chậm.
Và hít thở giữa muôn trùng xanh ngát.
Thậm chậm giống như dòng xe túc ta túc tắc qua núi.
Mỉm cười với những giọt sương còn đọng lại trên lá trà non mơn mỡn.
Nhắm mắt, hát lảm nhảm lại một câu nào đó trong vở diễn Kathakali hôm đó.
Namaste,
Sài Gòn, 15 tháng 05 năm 2024

















































Leave a comment