Rảo bước ra cổng Tha Phae, một trong bốn phế tích cổng của thành cổ ChiangMai. Tha Phae đến giờ được xem là còn được giữ khá nguyên vẹn. Nhớ năm 2019, đi chạy bộ ở đây. Giờ đây sau 04 năm trở lại, bạn vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt nhỉ! Good!

Bước vào thành thì mới biết đúng ngày sinh nhật 150 tuổi của cô công nương của vương quốc ChiangMai & Siam, sau này trở thành hoàng hậu, kết hôn cùng vua Rama (Chulalongkorn).

Rất nhiều người, nhất là phụ nữ, già trẻ đều trong trang phục hồng, đeo móng tay rất dài, đứng dọc con phố dài hơn hai cây số, ngay ngắn, thành tâm, vui vẻ đứng chờ hiệu lệnh để múa cùng nhau, “điệu múa móng” cầu mong hạnh phúc, chúc mừng sinh nhật bà hoàng hậu dưới cái nắng đổ lửa. Thực sự khâm phục.

Tách khỏi đám đông đang phủ phục, quán Slow Fish Kitchen Maadae, một trong quán ở ChiangMai được Michellin đề nghị.

Quán chắc được 08 bàn, hai bàn to, sáu bàn con con kèm theo mấy bàn nhỏ bên ngoài. Thực sự dễ thương và ngon. Cô chủ quán ôi thôi xinh muốn xĩu. Đồ chắc Thái đen, da ngâm khoẻ mạnh, ăn nói rất duyên. Lâu lâu quan sát khách, mỉm cười rất tươi và hồn nhiên. Mấy bé nhân viên lịch thiệp và rất ngoan. Ăn xong tính tiền thì hai chai craft bia chiếm hết 30% tổng bill! Hắn hỏi mình ngon không anh? Xuất sắc! Vậy hài lòng. Willing to pay!!! Uống được, đặc biệt ngon thì mắc chút cũng xứng đáng mà, phải hông?!!!

ChiangMai ban đêm rất dzui, nhất là lao vô mấy quán beer & bar xập xình xập xình với hàng tá các thể loại nhạc Tây Đông kết hợp. Ngồi nốc thêm 1 chai bia Shang 620ml, lắc lư theo tiếng kèn Thái làm bằng tre, kết hợp với kèn Tây, trống hiện đại, nghe cuốn lắm nhe! Y chang đại nhạc hội lô tô miền Tây. Nói tới đây nhớ mấy cô Bóng Sài Gòn Tân Thời ghia!

Trước khi đi về ngủ, làm thêm 1 tô hủ tiếu đêm, ta nói ưng cái bụng, hài lòng cái nết dễ sợ.

Chào ChiangMai với một flow yoga ở resort xinh xắn, vắng vẻ (đúng nghĩa vắng luôn vì tính ra có hai-ba phòng gì có người ở thôi).

Pai chào đón sau gần hơn 3 tiếng đi xe quanh quanh 761 cái khúc cua cuộc đời. Đoạn đường đẹp như trong mộng. Từng khúc cua, trời ơi anh tài quá xuất sắc trong cảnh bo cua, trả tay lái y như một anh nghệ sĩ thực thụ. Còn vừa lái, vừa hát mấy câu vô tri tiếng Thái kiểu “cố đã sống ô mê ly, ố la ố la”.

Kiếm một cái quán gần trạm xe bus, đặt đít xuống order “can i have a cool beer”, no have sir”, hả? No beer! Ủa mình đang ở đâu!

Ok, mango juice! Can i have the wifi…no have sir, pls see the table!!!

“No wifi

No charging

No beer”

Thôi ăn lẹ em! Qua chỗ khác…uống bia! Tức hà. Tối uống bù!

Khách sạn xinh xắn nằm trong khu chợ huyện, có một cái công viên chà bà lửa.

Sau khi ngủ một chập, quyết định đi bộ ngắm hoàng hôn cách đó gần 4km.

Thoát ra khỏi con đường nhộn nhịp của Pai, là một khung trời rural như kiểu Ubub, Trà Quế, hay Penang.

Hai bên là cánh đồng đương xanh mỡn, mấy ngôi nhà gỗ hai tầng đặc trưng trải dài theo con đường vô tận. Lâu lâu, bắt gặp mấy cái farm nhỏ nhỏ, mấy ngôi nhỏ cho khách dừng chân nghỉ mệt.

Hoàng hôn thật sự quá đỗi tuyệt vời. Vừa đi quanh cánh đồng, thơm mùi mạ non, mùi của suối, mùi của cỏ cây, cả mùi phân bò.

Tiếng mấy con heo con thét inh òi vì sắp phải xa mẹ cha, được cấp lên chiếc xe bắt heo to vật vã. Tiếng chó sủa, và cả tiếng chào nhau mỗi khi người Thái gặp nhau. Hai tay chấp lại, gật đầu chào chào nhau. Rất yên bình.

Tự nhiên dọc đường có một bà chó vàng đủng đỉnh theo, đuổi hoài không chịu đi. Gần 8 cây số bả cứ lẽo đẽo theo sau, dù bị mấy mẹ cho khác rượt đuổi. Thực sự cảm ơn mày, bà Vàng nha.

Buổi tối cuối cùng chuyến đi kết thúc ở Pai.

Đẹp. Thơ mộng. Thắm tình. Bình yên. Hạnh Phúc.

Cảm ơn bạn George vì tất cả.

Cảm ơn Chiang Mai & Pai.

Sẽ trở lại.

ChiangMai, 25/09/2023

One response to “Từ ChiangMai đến Pai yêu dấu”

  1. […] thơ mộng ở đất Thái (P01) Từ ChiangMai đến Pai yêu dấu Thương nhớ […]

    Like

Leave a comment

About the AUTHOR

Welcome to Andy On The Go where stillness meets motion, and breath becomes a way of living.

My Latest Roads

Latest posts