Pangong Lake, Ladakh, một buổi hoàng hôn đáng nhớ đã hiện lên trước mắt.
Ánh sáng cuối ngày vẫn còn vương vấn trên bầu trời, và khung cảnh yên bình của hồ nước lớn phản chiếu những ngọn núi hùng vĩ, tạo nên bức tranh sống động với màu sắc từ tím thẫm đến vàng óng.

Tiếng chuông chùa ngân xa xôi và tiếng chim từ trên cao vọng lại, mỗi âm thanh như dệt nên một khúc ca thiêng liêng, nhắc nhở về sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.

Ngồi bên bờ hồ, hít thở không khí trong lành, cảm nhận từng làn gió nhẹ như lời dỗ dành, và mọi lo lắng như được giải tỏa.

Trong khoảnh khắc ấy, chợt nhận ra rằng Pangong Lake không chỉ là một nơi đến; nó là một hành trình trở về với chính mình, nơi không có chỗ cho tiếng ồn ào của thế giới bên ngoài.

Màn đêm buông xuống mang theo cảm giác an lành.
Pangong Lake, một bản nhạc du dương về sự yên bình và hài hòa.
Nhớ Pangong Lake.

Leave a comment

About the AUTHOR

Welcome to Andy On The Go where stillness meets motion, and breath becomes a way of living.

My Latest Roads

Latest posts