Gặp các em sinh viên.
Những đôi mắt xanh và non nhưng ánh lên những hoài bão.
Hỏi các em (mà thực ra với độ tuổi của mình, ráng thì chắc cũng đẻ được tụi nhỏ!) về định hướng, về cái em muốn, cái em có, cái em muốn nó cần…
Những ánh mắt kia chỉ chớp chớp và lảng tránh, và gục đầu. Hay đơn giản là mỉm cười vô tư.
Em chưa nghĩ tới anh à!
Mình cũng thú thật với bọn nhỏ, xưa tuổi cỡ các em, anh cũng chưa nghĩ được nhiều đâu. Cho nên vô tư sống đúng với tuổi của mình em nhé.
Nhưng nên nhớ rằng tụi em chỉ còn chưa tới 2,5 năm để trang bị cái mà xã hội cần. Đừng để bị đá ra khỏi ghế đại học, cái trắng tay, naked với mọi yêu cầu cơ bản nhất mà công việc đòi hỏi.
Mình hỏi về capacity, competency.
Mình hỏi về problem-solving, logical thinking.
Mình hỏi về expectation, milestone.
Mình hỏi vì sao tụi em chọn ngành này.
Những đôi mắt vẫn sáng một cách ngây thơ, đáng yêu.
Mình về giữa trời Saigon nắng gắt, tự hỏi lòng, mình quá gay gắt với cuộc đời này hay cuộc đời quá chiều chuộng chúng chúng ta?
Hôm nay cảm sự bất lực trong lòng mình.

Leave a comment

About the AUTHOR

Welcome to Andy On The Go where stillness meets motion, and breath becomes a way of living.

My Latest Roads

Latest posts